Thứ nhất,ôikhônglợidụngtàichínhcủabạtop nhà cái đúng là thu nhập của tôi bằng một nửa bạn trai. Tuy nhiên tính chất công việc nhân viên văn phòng giúp tôi có thời gian học thạc sĩ. Bạn trai thu nhập cao nhưng đi đôi với đó là phải đi lại, ngoại giao, bia rượu nhiều. Tôi cho rằng dù đẹp hay xấu, lương cao hay thấp, tôi cũng sẽ đóng góp kinh tế ngang bằng trong khả năng với đối phương và có quyền lên tiếng góp ý một cách bình đẳng.
Thứ hai, không có chuyện bạn trai phải thường xuyên chi tiền cho cả gia đình tôi. Mỗi tháng các chi phí cố định liên quan đến tôi mà anh chi ra là 2-3 triệu đồng, bao gồm: đi hẹn hò, ăn uống, chủ yếu bình dân và đã chia đôi chi phí. Tháng nào sinh nhật, ngày kỷ niệm, lễ tết, chúng tôi tặng nhau quà. Cả sinh nhật bố mẹ và em trai tôi, anh cũng tặng quà cho họ. Thỉnh thoảng khi thấy tôi phải đóng tiền học, anh sẽ đóng hộ tôi 1,5 triệu đồng tiền điện nước, hoặc chuyển cho tôi vài triệu đồng tiêu vặt.
Vì là người rộng rãi, anh đặc biệt không vui khi bạn gái đòi chia đôi tình phí, nên anh luôn muốn đưa tiền bù lại cho tôi bằng nhiều cách khác nhau. Còn tôi luôn cân nhắc để anh không chi cho mình quá năm triệu đồng mỗi tháng. Tôi tính toán như vậy vì biết bạn trai kiếm đồng tiền vất vả thế nào, cũng muốn mình độc lập trong mối quan hệ và khi góp ý sẽ không bị nói rằng đã tiêu tiền của bạn trai còn ý kiến.
Anh thuê nhà ở ghép với ba người khác, đi làm cả ngày, chi phí mất khoảng 1,5 triệu đồng mỗi tháng. Các khoản chi tiêu cá nhân của anh tính cực kỳ xông xênh mới là 10 triệu đồng, vì nhiều bữa anh đã ăn với tôi, có thể tính vào khoản năm triệu ở trên. Tôi cũng luôn biết điều tặng lại quà, chăm sóc lại cho anh chứ không phải nhận không. Khi anh nằm viện, chính tôi và em trai tôi cùng một số người bạn thân của anh thay nhau ở trong bệnh viện chăm sóc vì bố mẹ anh không ai về được.
Thứ ba, anh có thể xây dựng mối quan hệ tốt với gia đình tôi vì cùng ở thành phố, dễ bề đi lại thăm hỏi. Bố mẹ anh đã ly thân, bố anh đi tàu thủy cả năm trời, mẹ anh rong ruổi nhiều tỉnh phía Bắc, anh nói khi thì mẹ đi chơi, khi thì đi làm ăn. Nhiều người khuyên rằng nếu không hợp nhau không nên tiếp xúc, vậy nên tôi không thân với mẹ anh là chuyện dễ hiểu. Dù vậy, lễ tết tôi vẫn gọi điện thăm hỏi, biếu tiền bố mẹ anh. Nếu anh thấy sự quan tâm giữa hai bên gia đình không cân xứng, không có chuyện anh vẫn yêu tôi đến giờ này. Bố mẹ tôi biết gia cảnh anh, nhưng vẫn cảm mến con người anh và ủng hộ mối quan hệ của chúng tôi.
Thứ tư, tôi không can thiệp vào chuyện bạn trai cho tiền mẹ mà chỉ góp ý, rằng mình chỉ nên cho tiền bố mẹ trong chừng mực khi dư tiền, chứ không phải cho tiền rồi sau đó giật gấu vá vai vay mượn sống qua ngày. Nói vậy rồi nhưng anh vẫn không nghe, làm theo ý mình nên tôi thấy bế tắc và cần mọi người cho lời khuyên. Dựa trên tình cảm của bạn trai, tôi nghĩ anh cũng có ý muốn nghiêm túc với mình, nhưng anh vẫn trì hoãn xác định một mục tiêu rõ ràng.
Việc lập kế hoạch và tính toán rõ ràng cho tương lai là điều cần làm, nhất là khi quyết định đồng hành cùng đối phương có nền tảng gia đình không ổn định bằng gia đình mình. Với tôi, chia tay sẽ là phương án cuối cùng, vì cả gia đình tôi đều yêu mến anh và tôi biết anh là người tốt, lại yêu tôi chân thành. Với những ý kiến cho rằng tôi lợi dụng, toan tính quá nhiều mà không yêu bạn trai, tôi xin phép bỏ qua vì tin mình vẫn là cô bạn gái rất biết điều trong suốt thời gian qua. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe.
Thu Phương
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc